Yến Thanh
Tiểu đội đã xếp một hàng ngang
Cúc ơi em ở đâu không về tập hợp?
Chín bạn đã quây quần đủ hết
Nhỏ-Xuân-Hà-Hường-Hợi-Rạng-Xuân- Xanh
A trưởng Võ Thị Tần điểm danh
Chỉ thiếu mình em
(Chín bỏ làm mười răng được!)
Bọn anh đã bới tìm vết cuốc
Ðất sâu bao nhiêu bọn anh không cần
Chỉ sợ em đau nên nhát cuốc chùng
Cúc ơi! Em ở đâu?
Ðất nâu lạnh lắm
Da em xanh
Áo em thì mỏng!
Cúc ơi! Em ở đâu?
Về với bọn anh tắm nước sông Ngàn Phố
Ăn quýt đỏ Sơn Bằng
Chăn trâu cắt cỏ
Bài toán lớp Năm em còn chưa nhớ
Gối còn thêu dở
Cơm chiều chưa ăn
Ở đâu hỡi Cúc
Đồng đội tìm em
Đũa găm, cơm úp
Gọi em
Gào em
Khan cổ cả rồi
Cúc ơi!
Cuộc đời ai biết trước được điều gì? Câu nói này chắc ai cũng từng nghe, từng nói. Có khi nó vụt tắt nhanh chóng, có khi nó nhẹ lang thang mòn mỏi như hòn đá cuội giữa dòng sông kia. Nó cứng đấy, nó mạnh mẽ đấy nhưng cũng bị dòng nước dữ cuốn đi và dòng nước mát trong mềm mại kia bào mòn. Và cuối cùng chỉ thành cát bụi.
Mỗi cuộc đời (bài :http://thanhdaibang.blogspot.com/) mỗi nỗi khó khăn và vất vả. Để kể tiếp dòng đời có chăng sẽ dai dẳng và lâu dài. Biết bao số phận, biết bao con người đã gặp. Số phận:
Số phận là một khái niệm tổng hợp chuỗi các sự kiện trong một chu trình sống của thực thể. Trong đó:
Chuỗi các sự kiện đó là : sinh ra, lớn lên ,tồn tại, đấu tranh, lành, dữ, mạnh, yếu , sướng, khổ, hỷ, nộ, ái, ố , thịnh vượng, suy vong ,già nua , chết đi ..... tùy theo đối tượng cụ thể mà có các sự kiện cụ thể, ta không thể thống kê hết các sự kiện đó .
Thực thể là bao hàm tất cả mọi đối tượng đang tồn tại trong vũ trụ ( người,vật, tổ chức, quốc gia, lãnh thổ, tổ chức, công ty ..... )
Số phận là một đồ thị hàm số .
- Số phận thứ nhất , bài học đầu tiên : Một người khi mới 6 tuổi đã biết gì đâu nhỉ? Một chú bé lắt nhắt, một người mẹ trong thời còn bao cấp ở vùng nông thôn chật vật. Người cha đã bỏ mẹ con cậu bé, đánh đuổi họ ra khỏi nhà. Và mang về người vợ mới . Người vợ mới - kẻ giành người chồng từ tay một người phụ nữ hiền lành và có phần nhu nhược là kẻ không " vừa". Những lời nhục mạ chưa đủ, bát cơm trộn ngô 8 phần cho cậu bé nhỏ ăn kèm theo tro bếp. Ở đời tàn khốc đến thế sao. Bát cơm không chỉ chan đầy nước mắt mà còn kèm thêm tro bếp lấp đầy. Ngày người mẹ hai hàng nước mắt bế đứa con thơ dại khóc thét trên đường làng trong tối mịt mù . Ai biết thương thay chú bé nhỏ? Số phận hẩm hiu đưa đẩy một dòng đời. Những năm tháng hãi hùng cùng bóng tối qua dần , ngấm vào sương thịt như cái rét mùa đông. Những cơn gió thổi nhạt dần những kí ức.
Cậu bé lớn lên dưới chăm bẵm , sự thiếu thốn và tình thương từ đáy lòng người mẹ và người bá
( chị của mẹ cậu bé) . Hai người phụ nữ cùng cảnh ngộ đùm bọc trong mái tranh nghèo bên kia dòng sông Hồng đỏ ngàu cảm xúc. Dưới thời bần hàn chăm sự khốn cùng. Những tủi khổ như đất khô cằn nhưng một khi lên mầm thì nó mạnh mẽ sắt đá vô cùng. Cậu bé lớn lên không chút tình phụ tử, không họ cha. Hà Nội mở ra trước mắt cậu và dần trưởng thành, tự lập vươn lên. Biết bao phong ba bão táp trở thành người cứng cỏi, không ai coi thường.
( Tóm tắt thời thơ ấu một người đáng kính)
( Hình ảnh mang tính chất minh họa)
Có thể chưa chắc ai đó đã hiểu nhưng sẽ có những người hiểu được giá trị của cuộc đời. Cái khốn cùng đưa người ta đến tuyệt vọng và tàn úa. Nhưng cũng có thể tô bồi cho người ta cứng rắn và tự lập vươn lên. Một cây mọc trên cát sỏi chắc chắn sẽ bền bỉ hơn cây mọc trên đất tốt tươi nhiều mùn. Sự tàn bạo của con người tột độ khi dứt tình ruột thịt, tàn sát chính người thân của mình. Kẻ vô hồn vùi dập tra tấn trẻ thơ? Nói vậy liệu quá chăng?
Số phận? Bông hoa đẹp rồi cũng tàn. Số phận sao? Mùa Xuân rồi sẽ qua. Số phận sao?
Phải chăng đó là quy luật.
- SP2 : Đấy cuối cùng hai đứa nó cũng lấy được nhau đấy. Câu chuyện về một chàng trai nọ dẫn cô gái kia về ra mắt bố mẹ. Nhưng không biết ứng xử với cha mẹ chồng tương lai thế nào ... mà nhất định bố mẹ chàng trai không cho hai người lấy nhau. Đời ơi? Tại sao? Chàng trai thốt lên trong nỗi tuyệt vọng . Biết làm sao đây? Đủ các tác động từ khắp phía về phía bố mẹ :" chúng nó yêu nhau thế cho chúng nó lấy đi" Nhưng đều :" nó lấy về tôi đi"." Trừ khi tôi chết".... Vậy:
" Chữ tình chữ hiếu bên nào nặng hơn?"
Một năm qua đi trong căng thẳng và xung đột. Mệt mỏi và bất bình từ chàng trai với gia đình.
Hai năm tưởng như mọi thứ đã ấm êm trong quên lãng. Chàng trai nói lại nghiêm túc với bố mẹ.
Thời gian... thời gian... làm lay động lòng phụ mẫu.
" Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời"
Họ đã lấy nhau, và năm sau định sinh em bé.
( Cuộc tình đáng khâm phục)
Thời gian thử tình yêu, nhẫn nại và kiên trì vượt lên mọi sóng gió, tình thương cha mẹ tất cả cũng giành cho con cái của mình . Hạnh phúc đến với người biết chờ đợi và kiên trì . Giữ vững lòng tin sẽ đem đến thành công.
-SP3 : Một con đại bàng bay ra vùng hoang mạc rộng lớn chơi cho vui vì sâu thẳm lòng nó vẫn buồn vì sự nghiệp chưa thành. Nhưng nó lạc đường không tìm được lối về. "Nó mệt, có khi chết mất" - nó kêu lên thế. Đang lúc hấp hối nó gặp được một chú chim ưng cùng hoàn cảnh đang lả bên một tảng đá. Đại bàng nghĩ sẽ chết cùng chim ưng nên trước khi chết chúng kết nghĩa huynh đệ- đại bàng nói . Đôi mắt lim dim muốn gục xuống. Chúng uể oải vẫn dìu nhau bước tiếp. Chim ưng khăng khăng cần đi nữa sẽ có tia hi vọng thì may gặp một con Sói nó hiền lành và dẫn về nhà nó cho uống nước. Trong khi ở nhà của chú Sói kia chơi con đại bàng vẫn buốn bã không ngớt. Nó nhìn vào dòng nước nhà Sói mà than đời, than số phận buồn chán. Chim ưng tiến lại gần và hiểu ngay tâm sự đại bàng. Chim ưng nói cho đại bàng mấy câu thì bỗng nhiên đại bàng như tỉnh ngủ, vui cười và uống rượu cùng huynh đệ mình.
Đừng nên nghĩ tiêu cực, nó sẽ làm mình càng suy sụp. Niềm tin từ bản thân là sức mạnh đáng quý. Trong lúc khó khăn có người đồng cảnh hãy giúp đỡ nhau, nếu có sức hãy giúp người. Luôn vui cùng cuộc sống và bè bạn...
Một hôm nọ đại bàng và chim ưng lại ra xa mạc. Đại bàng hỏi thăm mấy câu về chim ưng nhưng chim ưng trả lời lấp lửng dẫn đến đại bàng nặng lời làm chim ưng giận. Chim ưng viết lên cát nỗi giận giữ của mình với đại bàng-" hôm nay đại bàng đã có lỗi với tôi". Chúng bay đến hoang đảo thì chim ưng bị ngã lộn cổ xuống dòng nước xoáy. Đại bàng không hề suy nghĩ lao đến không ngại khó khăn cứu được chim ưng. CHim ưng khắc ngày giờ lên tảng đá cạnh đó " Hôm nay đại bàng đã cứu tôi"
Một việc dù rất nhỏ mà giúp được bạn của mình hãy cố gắng hết sức. Thế gian tìm được một người tri kỉ đâu có dễ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét